Chúng mình nói lời chia tay nhau được mấy tháng rồi anh nhỉ ?

Em nhớ cái đêm hôm đó, cũng như mọi ngày, anh gọi điện chúc em ngủ ngon. Thực tình lúc đó em đã ngủ, cái giấc ngủ chưa sâu, chưa trọn khiến em nửa tỉnh, nửa mơ nhưng vẫn mơ hồ được điện thoại đang kêu và người gọi là anh. Em bấm nghe máy, nhưng mơ màng chẳng biết anh nói gì, cũng chẳng hiểu em nghe được mấy phút. 

Rồi bỗng nhiên anh tắt máy, rồi lại gọi lại. Em cáu ! Em vốn là đứa không thích người khác phá hoại giấc ngủ của mình, nhất là những cuộc gọi vào buổi tối, em thường không nghe máy mà chỉ nhắn tin. Nhưng anh thường phá vỡ cái thói quen đó của em và gọi cho em vào mỗi tối, điều đó khiến em khó chịu.

Rồi anh hỏi em " Em đang ngủ với ai đấy ?" Câu hỏi đó khiến em giật mình tỉnh giấc. Không còn chút mơ hồ nào, em hỏi lại: "Anh nói vậy là sao ? " Anh tiếp tục nhắc lại câu nói đó, nó khiến em vô cùng phẫn nộ. Giữa đêm, một con bé đang ngủ mà bị người yêu gọi điện rồi hỏi câu nói đó, anh nghĩ em sẽ cảm thấy thế nào ?

Em tủi thân, bắt đầu khóc lóc và cúp rụp máy. Tiếng bíp bíp của điện thoại lẫn vào tiếng nức nở đến thắt lòng của em. Một lát, anh nhắn tin lại "Mình chia tay em nhé !" Không chỉ một mà là ba tin nhắn có nội dung giống hệt nhau. Nhìn thấy tin nhắn anh, em òa khóc to hơn, vật vã. Vội vàng vớ lấy điện thoại em rep" OK! Chia tay đi". Mọi thứ đang yên bình, bỗng dưng đổ vỡ tan tành trong màn đêm vắng lặng.

Ngày hôm sau, anh gọi điện xin lỗi, em không nghe, anh nhắn tin, em không trả lời. Với em, cái cảm giác của đêm đó vẫn còn trọn vẹn lắm anh ạ ! Em không chấp nhận được một người con trai mà mình yêu thương lại tỏ ra ngoài nghi đến tồi tệ và hoang tưởng như vậy. Em không chấp nhận được cảm giác bị xúc phạm từ người mình yêu thương và trân quý. Vì vậy em chọn việc buông tay. Đó ! Có lẽ là điều dễ dàng nhất.

Anh ạ ! Anh là một người con trai tốt, nhưng anh biết không, tình yêu không cần phải tốt mà cần cả sự tin tưởng, yêu thương và quý trọng. Anh hay ghen tuông, thậm chí là hoang tưởng, anh nghĩ rằng việc anh luôn theo sát em như vậy là bảo vệ em, là muốn tốt cho em sao ?

Em là một đứa mạnh mẽ nhưng cũng cực kì yếu đuối, nhưng trước hết, em biết điều gì là đúng, là sai. Em đã nói với anh rất nhiều lần rằng anh với em không hợp. Không phải là không hợp yêu thương, mà là về lí trí, cách sống và cả tính cách. Anh biết không, em từng khóc rất nhiều cho chuyện tình của mình. Toàn khóc vì tủi thân, vì cảm thấy bị xúc phạm, cảm thấy không được trân trọng qua những câu nói, hành động và phát ngôn đến hoang tưởng của anh.

Anh ạ ! Có lẽ tình cảm của em dành cho anh nó chỉ còn là thói quen, em quen với việc có anh bên cạnh, rủ anh đi ăn cùng, ôm anh ngủ, dạo phố cùng anh. Nó chắc chỉ là thói quen khó bỏ anh ạ. Còn về tình cảm, em không nghĩ mình đủ chắc chắn để khẳng định rằng em còn yêu anh. ANh còn nhớ lúc anh nói với em rằng : Anh không còn là của em nữa, anh là của anh" Em đã buồn và thất vọng thế nào không ? Nhưng rồi em nghĩ, ừ đúng rồi ! Con gái là vậy, chỉ ích kỉ thôi, mặc dù chia tay nhưng vẫn mong người đó yêu mình, còn khi người đó nói rằng, người đó không còn yêu mình nữa, không còn là của mình thì sẽ đau khổ đến nhường nào. Vậy là em thôi, không còn buồn nữa, em cũng không còn nghĩ rằng một ngày nào đó, anh sẽ là của em, sẽ yêu em nữa. Và từ lúc đó, em cũng tự tin vào một cuộc sống độc thân vui vẻ.

Giờ anh và em cứ vậy, lằng nhằng không dứt, em hoàn toàn không muốn điều đó anh ạ !

Có lẽ em nên dứt hẳn mọi chuyện ở đây. Em với anh. Vốn dĩ đã là hai mảnh khác biệt, không thể hòa hợp. Cứ day dứt sẽ làm khổ cả hai.

Những điều em mong muốn, anh biết rồi đúng không, em chỉ mong anh có người anh thương hết lòng, không toan tính, không vụ lợi. Còn em, sẽ tiếp tục sống 1 mình, vui vẻ.

Hi vọng sau này, anh sẽ hạnh phúc. Tình yêu vốn là một khối rubic, cả hai người phải cùng đồng lòng, hợp lực và hợp nhau thì mới xoay nổi nó. Khối rubic của anh và em, chắc chẳng bao giờ hoàn thành nổi.

Một lần nữa. Em thương anh ! 

Có lẽ ...Em không phải là sự lựa chọn của anh


* Người Em Yêu ..

Anh! Người mà em đã yêu và yêu rất nhiều ...

Anh là người con trai làm em ngưỡng mộ và khao khát ngay từ khi mới quen biết ... chân thật, chung tình, tâm lý là những gì em có thể miêu tả về anh 1 cách ngắn gọn ... nhưng không lâu sau em đã chứng kiến anh đau như thế nào, buồn như thế nào, khổ như thế nào khi người anh yêu nhất đã bỏ anh đi ...

Chắc có lẽ lúc đó là 1 sự may mắn với em vì em đã có thể biến cái khao khát có anh trong em thành sự thật ... 1 tháng đầu khi yêu anh, em thật sự hạnh phúc vì sự diệu dàng của anh ... anh ân cần quan tâm em, trao em những lời yêu thương đường mật ... người ta nói, mật ngọt đầu môi - có lẽ đúng ... em đã tự hứa với lòng là sẽ không làm anh đau hay buồn như người yêu củ đã làm với anh, sẽ yêu thương anh thật nhiều và nhiều hơn thế nữa ...

Bước qua tháng thứ 2 thì anh đã nhạt dần, hay nổi nóng với em chỉ vì ... game :) rồi cứ thế những lần giận hờn cứ tăng lên cũng chỉ vì game ^^ em tự hỏi tại sao anh lại thay đổi như thế, không còn diệu dàng với em, ko còn nhẹ nhàng quan tâm em mà thay vào đó là 1 con người hay nổi nóng và lạnh lùng ...

Rồi em dần nhận ra anh còn là 1 người nóng tính mà lại rất trẻ con ... tuy rất nhiều lần phải chịu đựng anh nhưng không hiểu tại sao em không hề giận anh mà ngược lại còn yêu anh nhiều hơn thế ... có những lần em rất muốn giận nhưng em không làm được ... em hiểu em đang dần yếu đuối khi đối diện với anh ...

Sau 4 tháng yêu nhau, bỗng dưng anh nói "anh không quên được người yêu củ" anh có biết cảm giác của em lúc đó là gì không? ... đau, hụt hẫng, thất vọng ...v.v... bao nhiêu là cảm xúc cứ dâng trào trong em ... và rồi em chỉ biết khóc, âm thầm khóc ngày qua ngày ... trc' đây anh kể người yêu cũ muốn quay lại nhưng anh không chấp nhận, anh chọn em ... anh không biết được là em đã vui và hạnh phúc như thế nào đâu ... em suy sụp cũng chỉ vì 1 câu nói của anh đấy ...

Mọi chuyện rồi cũng qua, em vẫn sống hạnh phúc trong vòng tay của anh cho đến tận bây giờ ... 10 tháng yêu nhau, em lại nhận ra anh hay nghi ngờ em, chuyện gì anh cũng nghi ngờ em đầu tiên ... nếu chuyện không phải do em mà là lý do khác thì lại là tại em ngu nên mới vậy :) ... em tự hỏi trong mắt anh, em là người như thế nào? Ừ thì anh nóng tính nhưng không có nghĩa nóng tính đi kèm với vô lý :) ... anh buộc tội em, em giải bài thì anh nổi nóng ... ngay cả tòa muốn buộc tội 1 ai đó cũng phải cho người ta 1 lần lên tiếng giải bài sự việc, còn anh? anh buộc tội em mà không cho em giải thích 1 lời sao? ... Anh bảo là em đã sai mà còn cố cãi rồi giận em :) ừ em sai, trong mắt anh chuyện gì em cũng sai :) với anh - em chưa bao giờ đúng, phải không?

Bao nhiêu lần anh gây chuyện vô lý, em cũng nhắm mắt cho qua ... có phải vì em quá yêu chiều anh nên anh thành ra như vậy phải không? em ước gì những gì em nhận xét anh ngay từ lúc mới quen là đúng, nhưng đến bây giờ em nghĩ đó là sai :) ... càng ngày em càng mất phương hướng, anh tâm lý của hôm qua đâu rồi? anh nhẹ nhàng của hôm qua đâu rồi? ...

Anh làm em đau, làm em khóc, làm em hạnh phúc, làm em vui ...v.v... bao nhiêu là cảm xúc đều do 1 tay anh tạo nên :) em không nghĩ tình cảm của em là sai nhưng em nghĩ em sai ... khi quá yêu chiều, quá lụy vào anh :)

( Nguồn sưu tầm.)

Đăng nhận xét Blogger Disqus

  1. Em tủi thân, bắt đầu khóc lóc và cúp rụp máy. Tiếng bíp bíp của điện thoại lẫn vào tiếng nức nở đến thắt lòng của em. Một lát, anh nhắn tin lại "Mình chia tay em nhé !" Không chỉ một mà là ba tin nhắn có nội dung giống hệt nhau. Nhìn thấy tin nhắn anh, em òa khóc to hơn, vật vã. Vội vàng vớ lấy điện thoại em rep" OK! Chia tay đi". Mọi thứ đang yên bình, bỗng dưng đổ vỡ tan tành trong màn đêm vắng lặng.
    cách tán gái
    hạnh phúc gia đình

    Trả lờiXóa

 
Top